Được ví như phần đầu của bán đảo Scandinavia mang hình con cọp, xưa nay Na Uy nổi tiếng thế giới là đất nước có hàng ngàn vịnh hẹp lớn nhỏ khác nhau, được xem là nơi lý tưởng nhất thế giới để khám phá vẻ đẹp tuyệt vời của những kỳ quan thiên nhiên có từ thời kỷ băng hà.
Là quốc gia lớn thứ 61 trên thế giới tính theo diện tích nhưng dân số Na Uy chỉ có hơn 5 triệu người. Nhiều vùng đất tại đây chưa bị tác động nặng nề của con người nên còn giữ được vẻ đẹp hoang sơ. Sau khi tham khảo chương trình tour “Norway in a Nutshell” phổ biến ở Na Uy, chúng tôi quyết định làm một chuyến “du lịch bụi” để tránh không bị “lủng túi” ở nơi mà mức sống của người dân rất cao, nghĩa là mọi chi phí đều khá đắt so với các nước Anh, Pháp.
Bergen – cố đô thanh bình
Từng là thủ đô của Na Uy trong suốt thế kỷ XIII, sở hữu cảnh thiên nhiên đẹp như tranh vẽ và nền văn hóa đặc trưng, Bergen là thành phố lớn thứ hai (chỉ sau Oslo), nằm ở bờ biển phía tây, là bến cảng thường xuyên có các loại tàu cá, tàu du lịch, đồng thời cũng là cổng vào các vịnh hẹp nổi tiếng nhất Na Uy.
Được bao quanh bởi bảy ngọn núi, cao nhất là Floyen mountain, Bergen còn được biết đến là thành phố có lượng mưa lớn nhất châu Âu. Phố cổ Bergen rất lãng mạn với những con đường dốc và nhỏ, lại rất yên tĩnh. Những căn nhà dọc theo sườn núi thì đẹp đúng kiểu Scandinavia với màu sắc tươi tắn bắt mắt.
Tại Bergen có khu bến cảng Bryggen đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới từ năm 1979. Vẫn còn đó những ngôi nhà mái nhọn đặc trưng đủ màu sắc từ thời xa xưa, hồi thế kỷ XII đến XVII. Các dãy nhà được xây dựng đối diện với bến cảng, mặt tiền đều hướng ra bến, còn phía sau có sân riêng.
Nghe nói thời gian đầu, các ngôi nhà này được dựng bằng gỗ, về sau đã được mở rộng và xây bằng đá để bảo quản hàng hóa vì Bergen đã chịu nhiều trận hỏa hoạn, phần lớn các công trình gỗ đều bị hủy hoại nặng nề. Khu Bryggen cũng chịu chung số phận, đến năm 1702 chỉ còn lại khoảng một phần tư số nhà và kho sau các trận hỏa hoạn. Phần lớn những ngôi nhà hiện nay đều được xây đầu thế kỷ XX theo thiết kế của kiến trúc sư Jens Zetlitz Monrad Kielland. Duy có vài tầng hầm xây bằng đá từ thế kỷ thứ XV thì vẫn được giữ lại.
Đến năm 1955, một phần khu Bryggen lại lần nữa bị thiêu hủy. Hiện nay, phần đất này được dùng để xây bảo tàng và khu mua sắm, ăn uống phục vụ khách du lịch. Thành phố có nhiều tòa nhà cổ như nhà thờ Saint Mary (được xây từ thế kỷ XII), pháo đài Bergenhus, tòa nhà Håkonl, Đại học Bergen, nhạc viện…
Ngay cạnh bến cảng là chợ cá Fisketorget, hằng ngày hoạt động náo nhiệt từ sáng sớm cho đến đêm khuya. Ra đời từ khoảng năm 1200, đây là một trong những chợ ngoài trời nổi tiếng nhất Na Uy. Lúc đầu, chúng tôi hơi bị bối rối vì có tới hai chợ cá, một trong nhà, một ngoài trời. Do có thời gian nên chúng tôi rẽ thăm cả hai chợ. Kể ra cũng hay vì chỉ ở chợ trong nhà, nếu muốn, du khách có thể thưởng thức những loại hải sản tươi sống và thưởng thức màn trình diễn của những nhạc công đường phố.
- Xem thêm: Mùa đông trên thành phố cổ Suzdal
Đi dọc chợ cá, chúng tôi được mời thử nhiều món khác nhau, từ cá hồi hun khói cho đến thịt cá voi. Chúng tôi quyết định chờ đợi món cá nướng trong cái gió se lạnh của Bắc Âu để xem có gì khác biệt giữa cá nướng Na Uy và cá nướng Việt Nam. Sự khác biệt khá rõ ràng vì cá ở đây là cá biển, còn phụ gia thì hoàn toàn khác biệt, rất mới lạ…
Để ngắm Bergen từ trên cao, nhiều người bắt chuyến xe điện Fløibanen lên núi Fløyen – một trong bảy ngọn núi cao nhất Bergen. Mất khoảng chục phút để lên đến đỉnh Fløyen cao 320 mét so với mực nước biển. Thật thú vị khi phóng tầm mắt nhìn xuống toàn cảnh thành phố Bergen thanh bình phía dưới. Có cảm giác như một vương quốc cổ tích trong truyện cổ Andersen hiện ra, mà ấn tượng nhất là những mái nhà nhỏ xíu trong nắng chiều vàng rực.
Sau khi đã no mắt với toàn cảnh Bergen, thay vì trở xuống chân núi bằng xe điện, đi bộ xuyên rừng là cách chọn lựa của nhiều du khách vào ngày cuối tuần này. Trong cảnh rừng chiều lãng mạn, khi nắng vàng còn vương rực rỡ trên những tán thông già cổ thụ, thỉnh thoảng lại hiện ra những trái dâu dại nhỏ xíu hai bên lối đi.
Tha hồ hít thở không khí trong lành, chúng tôi còn khoan khoái tận hưởng hương vị ngọt ngào của dâu rừng phương Bắc. Sau chuyến đi bộ đường rừng thú vị, cả nhóm quyết định rẽ vào một nhà hàng trên bến cảng. Phía ngoài cầu cảng, những con hải âu quang quác gọi nhau. Thực khách ngồi kín các hàng quán bên đường để thưởng thức bia lạnh, ngắm hoàng hôn dần khuất sau mặt biển loang loáng ánh vàng.
Gặp nàng Huldra trên cung đường sắt đẹp nhất thế giới
Đường xe lửa Na Uy được cho là thuộc loại đẹp nhất thế giới nên du khách được khuyến khích trải nghiệm. Đã hoạt động hơn một thế kỷ nhưng đường sắt vẫn tốt, còn tàu thì được trang bị đầy đủ thiết bị hiện đại nhất, tạo cho du khách cảm giác rất thoải mái. Đường sắt chạy qua núi đồi, bình nguyên, sông nước, cho phép du khách tha hồ ngắm nhiều khung cảnh thanh bình khác nhau.
- Xem thêm: Đến thăm quê hương ông già Noel
Sau khoảng hơn ba giờ ngồi tàu, chúng tôi đến Flåm. Địa hình nơi này bao gồm những vách núi cao gần cả ngàn mét, dựng đứng như những bức tường đá vững chãi. Phía dưới chân núi là những vịnh hẹp – kết quả của những biến đổi địa chất từ kỷ băng hà. Khi lớp trầm tích băng dày khổng lồ tan ra và trượt đi với tốc độ rất nhanh, các khe hở giữa các sườn núi được hình thành và sau đó bị nước biển lấp đầy, trở thành những vịnh hẹp ăn sâu vào đất liền mà người Na Uy gọi là fjord.
Từ trạm Flåm, chúng tôi bắt đầu hành trình trên tuyến xe lửa dài khoảng 20 cây số trong vòng khoảng một giờ đồng hồ. Tàu đi từ độ cao 59 mét so với mực nước biển để đến trạm Myrdal nằm ở độ cao 867 mét. Sự chênh lệch về độ cao như vậy khiến cảnh vật thay đổi rõ rệt. Nếu ở Flåm, cây cối và cảnh vật bên đường đã nhú mầm xanh tốt thì tại Myrdal, tuyết trắng vẫn còn phủ dày hai bên sườn núi. Một màu trắng lóa mắt dọc hai bên đường. Lẩn khuất trong những cánh rừng thưa là các khu trượt tuyết, những ngôi nhà gỗ để nghỉ dưỡng mùa hè.
Ở trạm Kjosfossen, tàu dừng lại khoảng năm phút để tạo điều kiện cho du khách ra ngoài tham quan và chụp ảnh. Trong vòng năm phút ngắn ngủi ấy, văng vẳng trong tiếng ầm ầm của thác nước, chúng tôi phát hiện ra tiếng hát du dương từ đâu cất lên. Thế rồi đột nhiên, giữa lưng chừng thác hiện lên một mỹ nữ trong chiếc áo màu đỏ, vừa ca hát, vừa nhảy múa. Theo truyền thuyết Bắc Âu, có một phụ nữ sống trong rừng tên là Huldra.
Nàng rất xinh đẹp nhưng lại có một chiếc đuôi bò xấu xí ở phía sau nên chẳng có đấng mày râu nào dám đến gần. Nàng dùng nhan sắc và giọng hát ngọt ngào của mình để quyến rũ những tay thợ săn đơn độc trong rừng thẳm và bắt về làm chồng. Chẳng biết trong những lần xe lửa dừng lại ở Kjosfossen, nàng Huldra áo đỏ ấy có quyến rũ được chàng du khách ngơ ngác nào không.
Từ Myrdal, du khách có thể nối chuyến để quay về Bergen hoặc đi đến Oslo. Sốc nhiệt độ và áp suất không khí khiến một vài du khách bị choáng nhẹ ngay khi mới bước ra khỏi toa tàu. Tuy nhiên chỉ mất đôi ba phút hít thở không khí trong lành là mọi sự ổn cả. Chúng tôi lại tranh thủ cơ hội chụp thêm vài tấm hình lưu niệm rồi quay về lại Flåm.
Trong đoạn cuối của hành trình, chúng tôi chọn thuê thuyền nhỏ 12 chỗ ngồi để tham quan Naeroyfjord – một nhánh nhỏ của Sognefjord với những vách núi cao 1.400 mét, nơi cũng đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Sau đó chúng tôi trở về Bergen bằng cruise để được đi qua vịnh hẹp Sognefjord dài tới 204 cây số, vừa lớn nhất, vừa sâu nhất thế giới. Bác tài kiêm hướng dẫn viên thỉnh thoảng lại thông báo điểm nổi bật để du khách biết mà chụp ảnh. Ai cũng lăm lăm máy ảnh trong tay sẵn sàng như thợ chuyên nghiệp.
Mùa này, trời Bắc Âu trong văn vắt, còn mặt nước thì phẳng như gương, in bóng núi và mây trôi lững lờ. Thuyền đi qua nhiều thị trấn xinh đẹp với những ngôi nhà đủ màu sắc, bao quanh bởi màu xanh tươi mát của núi rừng. Cảnh vật thơ mộng khiến gần như toàn bộ hành khách trên tàu đều lặng yên ngắm nhìn, cứ như sợ rằng một tiếng thở mạnh thôi cũng có thể làm nhòe đi khung cảnh tuyệt vời trước mắt…