Dù thích hay không, giờ đây, bắt buộc con người phải chấp nhận có một đời sống ảo tồn tại song song với đời sống thực, sống động mỗi ngày. Mạng xã hội có thể để sẻ chia cũng có thể là công cụ khích bác, bôi xấu, công kích nhau. Từ chuyện mạng, con người mang ra đời sống thực làm nên câu chuyện thực, hay ngược lại.
Bạn bè chơi “phây” lâu nay biết chị này thuộc loại nhan sắc trung bình, tướng hơi thô. Tuy nhiên, có cá tính và nhân hậu. Nhờ thế mà bạn bè đông. Thêm chị là chủ nhân hai quán cà phê tương đối lớn, nên chị có mối quen biết rộng.
Lâu nay, vốn hồn nhiên nên thỉnh thoảng chị đưa ảnh cá nhân lên Facebook, không chỉnh sửa gì, nên bảy ngày liên tiếp bạn bè bất ngờ khi thấy chị up hình liên tục, hình nào cũng đẹp long lanh. Nhiều người vào khen, chị ỡm ờ, nhờ Photoshop đấy!
Cao điểm là lúc chị đưa hình mặc áo tắm hai mảnh với các tư thế tạo dáng hơi khiêu khích. Không thể chê vào đâu được với vóc dáng thanh mảnh, màu da trắng như bông bưởi. Cánh đàn ông vào bình luận khen nức nở, cánh phụ nữ ngơ ngác hỏi nhau, thật hay là giả do công nghệ 360?
Cao trào khi có hai bình luận khá thẳng thắn, đại ý, nếu như không có chuyện gì vui thì chăm lo con cái, đọc sách, nghe nhạc chứ sao đem ảnh (nhạy cảm) bày lên “phây”? Một bình luận khác cho rằng, quen biết chị đã lâu biết tính chị dễ thương, nên không nghĩ chị đưa lên những album nóng bỏng đến vậy. Hai bình luận vừa chân tình vừa ác ý. Có người còn đưa lên một tấm hình cũ của chị trước kia, không đẹp, thô kệch, quê mùa.
Bản lĩnh chơi Facebook là đây. Nếu những bình luận ủng hộ, chị cảm ơn hay tếu táo vài câu vui vẻ. Với hai bình luận thẳng thắn chị cũng “thích” và cảm ơn. Chị không xóa một bình luận nào, kể cả tấm hình cũ, không đẹp.
Sau đó, chị đăng bài viết kèm một album cháy bỏng hơn những album trước, đại ý: Trang cá nhân, chị có quyền đưa hình ảnh, với ý nghĩa là vui vẻ. Hình ảnh không chắc đã thể hiện đúng bản chất con người nhất là giờ đây có công cụ chỉnh sửa, chỉ cần vài phút là vịt bầu thành thiên nga. Không ai biết cuộc sống sẽ như thế nào, nên hãy vui trước khi trở về cát bụi, nếu không nói được lời tử tế thì đừng nên có những câu khiến đau lòng nhau. Ai thích thì ở lại chơi, ai không thích cử hủy kết bạn hay chặn để khỏi thấy nhau.
Bấy giờ những người hiểu chuyện mới vào bình luận rằng, chị xứng đáng nhận được những lời khen vì trong thời gian qua chị đã cố gắng tập luyện để có một thân hình đẹp, thay đổi hoàn toàn thành một con người mới, không phải ai cũng có ý chí làm được, chị nên tự hào. Tuy nhiên, bên ngoài trang của chị, nghe bảo rằng những bạn bè cũ cũng xầm xì, kể cả các lời bóng gió ác ý.
Nhiều người đọc hết câu chuyện, tuy không bình luận nhưng thầm nghĩ, đúng là chuốc khổ vào thân. Chốn Facebook là nơi thị phi nhiều, có khi thiện ý mà bị bẻ lái làm cho nó thành ác ý. Trường hợp ở trên, chị này vui hay buồn vì những lời bình phẩm chỉ có chị biết. Cuộc đời là một dòng chảy, có thể thời gian trôi nhanh không còn ai nhớ đến chuyện xưa, nhưng dù thế nào, cũng để lại vết gợn, xước trong lòng người trong cuộc; quan trọng hơn, một vài mối quan hệ bị sứt mẻ, thậm chí cắt đứt. Chuyện chơi mà thành thật là thế!
Tuy nhiên, không vì những cú sốc mà chuyện “phây” dừng lại để “rút kinh nghiệm”. Cuộc sống còn tiếp diễn thì “phây” vẫn còn sống động với đủ trạng thái vui, buồn, hờn, giận, tức tối, đấu tranh, hòa giải.
Vui buồn chuyện “phây”, có chơi là có phiền toái, thị phi. Có sức chơi có sức chịu là thế. Vấn đề là bản lĩnh. Bàng quan hay cố sân si, hóng hớt mua vui, buôn chuyện, quan trọng hay không quan trọng thì cũng do chính mình tạo ra mà thôi!