Đó là một tiểu cảnh không hẳn là hoàn mỹ nhưng cũng khó có thể làm đẹp hơn trên tầng 3 một khu chung cư đã nhiều tuổi giữa Sài Gòn. Các loài cỏ cây thân thuộc che phủ quanh balcon, cộng thêm tấm mành tre đặc chất quê đủ để tạo thành tấm lọc ánh sáng hữu hiệu, khiến căn hộ lúc nào cũng mát. Hồ nước nhỏ có hòn giả sơn be bé, dòng chảy nhỏ róc rách hòa cùng tiếng chuông gió lộc cộc không ngừng phả vào không gian thanh âm êm đềm của những ngày thanh bình nơi thôn dã. Có lẽ hoài niệm về một thời sống ở đồng quê khiến gia chủ đặc biệt ưa tiếng mõ tre, nên ông dùng dây kéo ngoài cửa nối vào một mõ tre thay cho tiếng chuông điện chói tai, mỗi khi có khách gọi cửa, chủ lẫn khách đều thích thú với tiếng lốc cốc hiền hòa.
Ở gần tiểu cảnh trang trí thiên nhiên mát lành này có vài lồng chim, thêm chiếc nón quai thao và quả bầu khô trên dàn cây. Không cần tới những vật liệu đắt tiền, chỉ có cỏ cây, nước và sách để tạo thành nơi kẻ sĩ ẩn dật. Ngủ trên một chiếc giường đơn giản dị, nhưng cuộc đời của gia chủ chắc chắn rất giàu có với hàng chồng tác phẩm là tinh hoa văn hóa của nhân loại xếp xung quanh. Bộ bàn ghế nhỏ xíu đặt sát balcon là nơi uống trà, nhấm nháp chén rượu cùng bạn hữu, còn không gian bên trong lúc nào cũng tươi sắc hoa là “phòng sinh hoạt” chính, tại đây những bữa ăn gia đình hay những cuộc bù khú với bạn bè thân đều trên tấm thảm, ngồi xệp không ghế.
Nguồn sáng xanh dịu tỏa ra từ hai hồ cá thủy sinh – món trang trí có vẻ xa xỉ nhất của gia đình – phối cùng ánh sáng tự nhiên phía balcon len vào luôn bao bọc tâm hồn con người trong sự tĩnh lặng, hiền hòa. Bên cỏ hoa, lá, nước và sách, khoảng đời bình lặng của một nhà trí thức trôi qua như những giấc mơ đơn giản nhất mà nhiều người vẫn thường mơ tới.